Mùa hoa Xoan
Sấm dạo đàn theo cành xoan tở mở
Xuân thấm đều trong mưa bụi lay phay
Đất trời bảng lảng như hư ảo
Không gian thơm dịu ngọt cỏ cây.
Xoan đi qua nắng mưa bão tố
Nở từng chùm tím ngát tựa vòm sao
Gợi thương thêm một thời cô Tấm
Vượt truân chuyên hóa dáng xoan đào.
Xoan nguôi quên cõi lòng mình cay đắng
Góp cho đời, cho gương mặt quê hương
Một giọng nói ấm tình thân thuộc
Làm niềm tin qua tháng năm trường.
Không lộng lẫy kiêu sa - Xoan e ấp
Sắc hoa riêng rải thảm tím đường làng
Làm tín hiệu cho mùa Xuân chín đậm
Cho tình yêu bừng nở xôn xang.
Ngàn năm rồi
Xoan vẫn đứng giữa dòng đời dạn dĩ
Chia cùng người bao biến cố trầm luân
Quen đến đỗi ta vô tình quên mất
Mùa hoa về - quà tặng của Mùa Xuân.
Trương Quang Thứ