Vu Lan viếng
Mẹ
Mười ba năm Mẹ đi xa
Con giờ tóc bạc vẫn là mồ côi
Con giờ tóc bạc vẫn là mồ côi
Vu Lan thổn thức ngậm ngùi
Nhận bông hồng trắng lạnh cài ngực đơn...
Mười ba năm giấc chẳng tròn
Nhớ thương dáng Mẹ chập chờn trong mơ
Thèm lời âu yếm dặn dò
Nâng con vững bước sống cho nên người.
Bao nhiêu giông bão cuộc đời
Gian nan thử thách con thời vượt qua
Nhưng không vượt nổi xót xa
Chưa đền ơn được Mẹ già yêu thương.
Vu Lan con thắp tâm hương
Cầu mong Mẹ cõi thiên đường bình an
Cho lòng con bụi trần gian
Sáng trong ấm áp vững vàng Mẹ ơi!...
(Trưa Rằm Vu
Lan - Ất Mùi 2015)
Trương
Quang Thứ