Bến nhớ
Biển Cửa Lò rộng
mênh mang
Nhưng không dành
trọn thời gian cho mình
Chói chang nắng đổ
trưa nhanh
Ta nương từng lọn
gió lành bóng cây.
Trao nhau chưa kín
vòng tay
Nụ hôn chưa khép
đắm say chợt dừng
Tiếng còi xe cắt
giữa chừng
Thẫn thờ thảng
thốt rưng rưng nghẹn lời.
Nhẹ buông từng
tiếng thở dài
Xua đi bao nỗi u
hoài trong ta
Run run trước lúc
chia xa
Bàn tay níu chặt
mở ra vụng về...
Giờ đây thương nhớ bộn
bề
Anh như buồm lớn
hướng về phương em
Dòng sông thao
thiết êm đềm
Lộng căng bến nhớ
nỗi niềm buông neo...
TRƯƠNG QUANG THỨ