Nhớ !...
Hàng dương hôm ấy
ta ngồi
Bây giờ cây vẫn sóng
đôi tự tình
Riêng em xa vắng bóng
hình
Để anh trở lại một mình
lẻ loi.
Dấu xưa trên cát
nhòa rồi
Còn như phảng phất hơi người đâu đây
Bồi hồi ve vuốt
nhành cây
Tưởng bàn tay gặp
bàn tay trao lời...
Em còn nhớ nữa hay
thôi ?
Anh mang cổ tích
lứa đôi nhắc mình...
Trương Quang Thứ