Em về mở cửa
Căn nhà có được
hôm nay
Bàn tay em khéo
dựng xây tảo tần
Đơn sơ gia cảnh
thanh bần
Thảo thơm tình
nghĩa quây quần sớm hôm.
Bây giờ hiu
quạnh cô đơn
Với bao thương
nhớ tủi buồn cách xa
Chạm vào kỷ niệm
hiện ra
Từng vùng ký ức vỡ òa rưng rưng!
Chim xa nguồn
cội nhớ rừng
Người xa người
có nhớ mong trở về?
Khóa nhà để sẵn
nguyên chìa
Đợi em mở cửa
chưa hề giấu riêng.
Ước mình gặp
được phép thiêng
Em về mang lại
ấm êm ngôi nhà…
Trương Quang Thứ