(Bài đã được đăng trong “PHỤ NỮ VIỆT NAM cuối tuần”
Phải em chọn mặc áo vàng
Như năm xưa...để dễ dàng
nhận nhau?
(Hội đông rực rỡ sắc màu
Không lo lạc giữa chiêm bao
tỏ mờ)
Anh trong vai một khách thơ
Tiếc hè sắp cạn, ngẩn ngơ kiếm
tìm
Màu mây vàng nỗi nhớ em
Dẫu phương trời lạ vẫn nhìn
ra nhau.
Nào ngờ buốt nhói nỗi đau
Nhân tình thế thái đổi màu
phù vân
Hay mình lạc lõng bước chân
Tưởng gần nhau...Bỗng hóa
dần xa xôi!
Chỉ còn trong giấc mơ thôi
Mây vàng hoa cúc một thời
kiêu sa
Tình anh đâu thể phôi pha
Như pha lê giữa tháp ngà
thiêng liêng!
Trương Quang
Thứ