Sông Cầu
nước chảy lơ thơ
Man mác
đôi bờ xao xuyến
Kinh Bắc
một lần tôi đến
Hồn mình
bịn rịn câu ca.
“Chàng buông vạt áo em ra”...
Câu ca sao
mà da diết
Xa rồi
lòng còn vấn vít
Tình người,
tình đất ngất ngây.
Miền quê
quan họ nơi đây
Thiêng
liêng đậm đà sâu lắng
Mỗi lần
tâm hồn trống vắng
Lòng tôi
đến hẹn tìm về...
Trương Quang Thứ